Ngôi sao hết thời thì chạy xe ôm, cắt tóc
Những ngày qua, thông tin và hình ảnh về cuộc sống của diễn viên Phùng Ngọc - người gắn liền với vai diễn Cò trong bộ phim Đất phương Nam được chia sẻ trên các phương tiện truyền thông thu hút sự quan tâm của dư luận. Phùng Ngọc là diễn viên nhí một thời được khán giả mến mộ nhờ lối diễn xuất tự nhiên, tình cảm, hứa hẹn tương lai xán lạn trong nghề. Nhưng giờ đây, sau 20 năm, Cò của Đất phương Namngày nào lại đang vất vả mưu sinh với nhiều công việc lao động tay chân từ chạy xe ôm, làm bảo vệ đến hớt tóc dạo, bán quần áo vỉa hè... để kiếm số tiền ít ỏi đủ sống qua từng ngày. Anh gọi vui là nghề “thợ đụng”, nghĩa là “đụng" gì làm đó.
Phùng Ngọc từng lấy vợ nhưng sau đó đã “đường ai nấy đi”. Đứa con đáng lẽ sẽ là niềm an ủi của anh nhưng cũng bỏ anh mà đi vì sinh thiếu tháng. Hiện tại, vì muốn sống tự lập, Phùng Ngọc đang thuê phòng trọ sống một mình gần nhà cha ruột của mình tại Bình Dương. Căn phòng trọ chừng 16m2 có giá thuê là 400 nghìn đồng/tháng. Mỗi sáng, Phùng Ngọc tự đi chợ, chuẩn bị bữa ăn trưa cho mình rồi chạy xe ra gần Bệnh viện Bình Dương để đón khách. Có người quen muốn cắt tóc thì anh lại chạy về nhà. Ngoài ra, buổi tối nếu trời không mưa, Ngọc sẽ bán áo thun ở chợ để kiêm thêm thu nhập. Sau một tai nạn, ngón tay cái của anh đang sưng phù và có nguy cơ hoại tử, vậy mà anh vẫn cười tươi rói, vẫn hăng hái đi chạy xe, cắt tóc… 
Anh khoe mỗi ngày cũng kiếm được khoảng khoảng 200 nghìn đồng để trang trải cuộc sống. Hỏi Phùng Ngọc có bao giờ trách số phận quá cay nghiệt với mình hay không, anh nói: “Mỗi người có một cái số. Nhiều người cũng hỏi tôi có tiếc nuối quá khứ không, nói thật tiếc thì cũng có nhưng một chút rồi quên hà. Giờ tôi chỉ mong đủ sống chứ không mong gì hơn. Ba cũng có gửi tiền, gửi gạo nhưng tôi không nhận vì thấy mình đá lớn, không giúp được cho ba mà còn nhận tiền thì kỳ”.
Ngọc bây giờ nặng gần 80kg, gương mặt tròn trịa. Những người đã lâu không gặp anh chỉ còn có thể nhận ra “thằng Cò” năm nào qua nụ cười và cách nói chuyện. Cũng vì mặc cảm ngoại hình nên thời gian qua, một số đoàn phim mời đóng phim trở lại nhưng Phùng Ngọc vẫn cứ ngần ngại. “Có lần, một ca sĩ gọi điện mời tôi đóng phim ca nhạc. Khi tôi đến nơi, anh ấy nhìn thấy diện mạo của tôi như vầy thi cũng khá choáng. Tôi cũng tự biết mình không còn phù hợp để đóng phim nữa nên giờ chỉ mong cơm ngày 3 bữa, đủ lo cho mình và lo cho cha thôi” - Phùng Ngọc nói.
Cầm cố nhà và có bệnh không dám đi viện
Không chỉ có Phùng Ngọc mà trước đó đã có rất nhiều nghệ sĩ “tài hoa mà bạc mệnh”. Không chỉ sống chung với bệnh tật triền miên, các nghệ sĩ một thời tung hoành khắp các sàn diễn: NSƯT Ngọc Hương, Thanh An, Bạch Yến, Hồng Hoa, Điền Phong... còn phải đối mặt với cảnh hẩm hiu, cô độc cùng cái nghèo. Dẫu vậy, họ vẫn trọn vẹn tình yêu với sân khấu, đam mê nghề đã chọn và luôn mơ ước được phục vụ khán giả dù chỉ còn những giây phút cuối trong đời.
NSƯT Ngọc Hương- vợ cố soạn giả Thu An vốn bị bệnh thấp khớp mạn tính và tim mạch. Bệnh của bà ngày càng nặng bởi vừa bị ngã trong lúc dọn hàng phụ bán bánh với con dâu ở khu hẻm nhỏ trên đường Lê Lai, quận Gò vấp, TP.HCM. Thêm vào đó, việc ngôi nhà đang ở mà bà đã mang đi cầm cố để lấy tiền chữa bệnh cho chồng lúc trước nay đã quá thời hạn thanh toán, có nguy cơ bị thu hồi, càng khiến nữ nghệ sĩ này lo lắng, buồn bả. Trước đây khi soạn giả Thu An còn sống, NSƯT Ngọc Hương ân cần chăm sóc, thuốc thang. Do chi phí điều trị có lúc lên đến 2 triệu đồng một ngày nên bà bán tất cả những tài sản có được và cuối cùng phải cầm căn nhà.
Khi soạn giả Thu An qua đời, gia tài đồ sộ ông để lại là hơn 150 kịch bản cải lương:Nắng chiều trên sông Dịch, Hai chiều ly biệt, Gánh cỏ sông Hàn, Trống lệnh thành Hoa Lư, Tiếng súng một giờ khuya, Lửa phi trường... cộng với hàng ngàn bài vọng cổ. Nhưng thi thoảng mới có một đài truyền hình đến mua tác quyền để tái dựng nên nhuận bút không đủ sống. Bệnh thấp khớp cũng khiến NSƯT Ngọc Hương không thể tham gia biểu diễn ở các quán vọng cổ hằng đêm để mưu sinh. “Tôi phụ đứa con dâu bán bánh trong hẻm, mỗi ngày lời vài chục ngàn đồng để mua gạo. Các cháu của tôi còn phải đến trường, tiền học, tiền ăn, biết bao chi phí, lấy đâu tiền mà lo thang thuốc? Tôi bệnh nhưng không dám vào bệnh viện!” - NSƯT Ngọc Hương khóc. Nhìn hoàn cảnh hiện tại, khó có thể tưởng tượng được thời hoàng kim bà cũng là tên tuổi vang danh, tung hoành trên nhiều sàn diễn.
Sinh ra ở Bến Tre, trong gia đình truyền thống nghệ thuật tuồng cổ, bà là một đào thương lẫy lừng, với những vai diễn được đánh giá cao trong các vở của soạn giả Thu An. Tuy nhiên, ở tuổi “xế chiều”, bà Ngọc Hương lại đối mặt với cái nghèo, với bệnh tật dai dẳng.
Mỗi cây mỗi hoa
Nhạc sĩ Vinh Sử từng được mệnh danh là “ông vua nhạc sến” ở Việt Nam. Rất nhiều ca khúc do ông sáng tác được nhiều thế hệ khán giả yêu mến như Nhẫn cỏ cho em, Gõ cửa trái tim, Người phu kéo mo cau, Hai bàn tay trắng, Đêm lang thang. Tuy nhiên, những hào quang xưa không thể giúp ông có một cuộc sống sung túc. Nhạc sĩ Vinh Sử đã phải trải qua 4 cuộc phẫu thuật cho căn bệnh ung thư trực tràng của mình. Việc phải điều trị bệnh tật khiến cuộc sống của hai vợ chồng ông rơi vào khốn cùng. Hiện tại vợ chồng nhạc sĩ Vinh Sử đang ở trong một căn nhà chật hẹp với chiều ngang hơn 1m và chiều dài chừng 5m. Trong nhà, không có đồ vật gì có giá trị.
Với những người yêu nghệ thuật cải lương thì có lẽ cái tên Trang Thanh Xuân, Trang Đào không quá xa lạ. Có một thời, những nữ nghệ sĩ này từng làm mưa làm gió trên các sân khấu cải lương TP. Hồ Chí Minh. Không chỉ tài năng, thời ấy nghệ sĩ Trang Thanh Xuân còn được nhiều tờ báo ví von là “hoa nhường nguyệt thẹn". Cô nhận được rất nhiều sự yêu mến của khán giả với khuôn mặt trái xoan thánh thiện, làn da trắng hồng, thân hình mảnh mai cân đối rất ăn ảnh, ăn ánh đèn sân khấu.
Cùng với chị gái mình, nữ nghệ sĩ Thanh Đào cũng là một nghệ sĩ cải lương có tiếng thời ấy. Rời sân khấu, người đẹp ngày nào giờ là một bà lão đeo kính, trên đầu đội chiếc mũ vải cũ rích, ngày ngày đi bán vé số. Hàng ngày ở chợ Rạch Ông, người ta đã quen với hình ảnh hai người phụ nữ lớn tuổi sáng bán vé số, tối nhặt ve chai, ở độ tuổi tuổi già sức yếu nhưng hai chị em nghệ sĩ một thời chưa một lần được tận hưởng cảm giác hạnh phúc được làm vợ, làm mẹ như mọi người phụ nữ khác.
Nhắc tới NSƯT Trần Hạnh, người ta không thể nào quên những vai diễn người nông dân, tri thức nghèo được “đo ni đóng giày” cho ông. Tuy nhiên, ít ai biết rằng cuộc sống sau ánh hào quang của người nghệ sĩ già cũng không mấy làm sung túc. Ở tuổi 85, người nghệ sĩ già vừa phải chợ búa, cơm nước, rau cháo, giặt giũ vừa chăm sóc cậu con trai út bị ngớ ngẩn bởi di chứng của tai nạn giao thông. Căn nhà của ông vừa là phòng thờ, vừa là chỗ ngủ của hai bố con. 
Chỗ ngủ đơn giản tới mức chỉ có tấm chiếu mỏng được trải ra dưới lớp chăn cũ kỹ mà không hề có đệm hoặc giường. Với khoản lương hưu 2-3 triệu đồng, ông phải tự chăm lo cơm nước hàng ngày và mọi khoản chi tiêu trong gia đình. Để kiếm đồng ra đồng vào, trước căn nhà nhỏ củ kỹ, người nghệ sĩ già phải bày ra chút hàng quán để buôn bán. Tuy sống khó khăn nhưng chưa một lần ông kêu ca, oán thán cuộc đời. Người nghệ sĩ già vẫn chăm chỉ lo lắng cuộc sống từng ngày cho 2 bố con và kiên quyết từ chối sự giúp đỡ của nhiều khán giả hâm mộ.
Còn rất nhiều nghệ sĩ cũng đang vật lộn kiếm ăn sau ánh hào quang của sân khấu. Họ nổi tiếng khi còn trẻ, không ai ngờ được rằng cuộc sống về già của các nghệ sĩ tên tuổi này lại gặp nhiêu khó khăn đến vậy.
Theo Ngọc Nga (ĐS&PL)